Phim này quảng cáo trên bìa DVD rất "bố láo", toàn 4 sao, trong khi mình xem xong thấy thường, search allocine thấy 2 sao (nghĩa là khá tệ), IMDb Français thậm chí chấm có 5.6 (nghĩa là rất tệ). Thực ra thì phim cũng không đến nỗi quá tồi, nội dung phim khá dung dị và gần gũi, dễ xem, có điều là tiết tấu phim quá chậm, một nhược điểm mà cực kì nhiều phim Pháp mắc phải.
Phim này có cái tựa đề khá sến "L'un reste, l'autre part", dịch ra tiếng Việt có nghĩa là "Người ở kẻ đi", buồn cười là bài hát chủ đề của phim, rất hay, do Charlotte Gainsbourg hát, thì lại có tựa là "L'un part, l'autre reste" nghĩa là "Người đi kẻ ở". Phim kể về hai ông bạn tóc đã bắt đầu điểm bạc, công việc thành đạt, vợ con đề huề thì bắt đầu gặp "tình yêu mới". Cả bộ phim xoay quanh những dằn vặn về tâm lý của hai ông trung niên này cùng những người phụ nữ vì họ mà phải đau khổ. Một trong hai ông trung niên do Daniel Auteuil thủ vai, thật ngạc nhiên khi 3 phim gần đây nhất có ông này đóng vai chính mình xem ("Le huitième jour", "Je l'aimais" và phim này) thì Auteuil đều khóc, mà khóc thật ra nước mắt, điều hiếm gặp ở các diễn viên nam, giờ có lẽ phải gắn cho Auteuil biệt danh "Người đàn ông khóc" - "l'homme qui pleure" (bắt chước "L'homme qui rit" của Hugo - dịch ra tiếng Việt hơi khác thành "Người đàn ông có bộ mặt cười"). Đóng tốt nhất phim có lẽ là Charlotte Gainsbourg, con gái của huyền thoại văn hóa Pháp Serge Gainsbourg và diễn viên nổi tiếng (nhưng rất xấu) của Anh là Jane Birkin. Thừa hưởng vẻ phong trần của bố và nét đàn ông của mẹ, Charlotte có một vẻ đẹp rất lạ, không hề đẹp theo kiểu nữ tính thông thường vì nét mặt của cô rất cứng và khắc khổ kiểu con trai, ấy vậy mà nhìn toàn diện trông Charlotte lại rất cuốn hút và ... dịu dàng, có lẽ vì cô có đôi mắt buồn thừa hưởng từ ông bố qua đời khá sớm. Không chỉ đóng hay nhất phim, Charlotte còn thể hiện cực kì tình cảm bài hát chủ đề của phim "L'un part, l'autre reste":
Phim này có cái tựa đề khá sến "L'un reste, l'autre part", dịch ra tiếng Việt có nghĩa là "Người ở kẻ đi", buồn cười là bài hát chủ đề của phim, rất hay, do Charlotte Gainsbourg hát, thì lại có tựa là "L'un part, l'autre reste" nghĩa là "Người đi kẻ ở". Phim kể về hai ông bạn tóc đã bắt đầu điểm bạc, công việc thành đạt, vợ con đề huề thì bắt đầu gặp "tình yêu mới". Cả bộ phim xoay quanh những dằn vặn về tâm lý của hai ông trung niên này cùng những người phụ nữ vì họ mà phải đau khổ. Một trong hai ông trung niên do Daniel Auteuil thủ vai, thật ngạc nhiên khi 3 phim gần đây nhất có ông này đóng vai chính mình xem ("Le huitième jour", "Je l'aimais" và phim này) thì Auteuil đều khóc, mà khóc thật ra nước mắt, điều hiếm gặp ở các diễn viên nam, giờ có lẽ phải gắn cho Auteuil biệt danh "Người đàn ông khóc" - "l'homme qui pleure" (bắt chước "L'homme qui rit" của Hugo - dịch ra tiếng Việt hơi khác thành "Người đàn ông có bộ mặt cười"). Đóng tốt nhất phim có lẽ là Charlotte Gainsbourg, con gái của huyền thoại văn hóa Pháp Serge Gainsbourg và diễn viên nổi tiếng (nhưng rất xấu) của Anh là Jane Birkin. Thừa hưởng vẻ phong trần của bố và nét đàn ông của mẹ, Charlotte có một vẻ đẹp rất lạ, không hề đẹp theo kiểu nữ tính thông thường vì nét mặt của cô rất cứng và khắc khổ kiểu con trai, ấy vậy mà nhìn toàn diện trông Charlotte lại rất cuốn hút và ... dịu dàng, có lẽ vì cô có đôi mắt buồn thừa hưởng từ ông bố qua đời khá sớm. Không chỉ đóng hay nhất phim, Charlotte còn thể hiện cực kì tình cảm bài hát chủ đề của phim "L'un part, l'autre reste":
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire