some quotes....

I just want to tell you, I'm the one who was supposed to take care of everything. I'm the one who was supposed to make everything okay for everybody. It just didn't work out like that. And I left. I left you... And now, I'm an old broken down piece of meat... and I'm alone. And I deserve to be all alone. I just don't want you to hate me.

-Randy 'The Ram' Robinson, The Wrestler

mercredi 13 mai 2009

The Curious Case of Benjamin Button (2008)


Thấy cả làng chê phim này, mình cũng nhảy vào chê . Không hiểu ý bác Fincher thế nào chứ phim thấy bằng phẳng chẳng có tí cao trào kịch tính nào. Diễn xuất của anh Pít cũng thường, không hiểu sao anh được đề cử Ốt ca trong khi chị Cate Blanchett nhà mình diễn hay thế thì không được đề cử. Đoạn cụ thể nhất cho thấy trình độ diễn xuất của anh Pít là đoạn con gái sinh, đoạn đấy dễ làm mọi người liên tưởng đến đoạn anh Hank biết tin mình có con trai trong Forrest Gump, hiển nhiên là anh Hank diễn tốt hơn anh Pít gấp vạn lần, nhưng anh Pít diễn thường đến mức bỏ phí mất một "precious moment" của phim. Mình cũng không ấn tượng kĩ xảo lắm vì quan tâm mỗi mặt anh Pít lúc "trẻ hóa" xem có giống trong "Legend of the Fall" aka. "Huyền thoại một cú ngã " không, nhưng chẳng thấy giống gì, còn cảm giác hơi giả giả. En ni uầy thì diễn xuất của của Cate rất chi là xuất sắc , trong thế hệ U40 thì quý nhất là Kate (đương nhiên ), sau đấy là Cate, thế hệ trẻ thì dạo này có mấy em rất là triển vọng như Amy Adams và Anne Hathaway (em Uây còn ưu điểm hát hay nữa chứ ), Hollywood đúng là "tre già măng mọc". Cate có gò má cao nên "mặc định" là chỉ đóng vai phụ nữ có cá tính, Cate được giao vai Katharine Hepburn trong The Aviator đúng là như cá gặp nước, Ốt ca không lạ. Phim này cũng thế, vai Daisy của Cate vượt trôi so với vai Bất tơn của Pít, ánh mắt lung linh của Cate giữa cái tông màu tối tối của phim càng làm nổi bật ngọn lửa yêu thương của Daisy dành cho Benjamin, cho dù đó là tình cảm của cô bé 8 tuổi dành cho "ông già" 80 tuổi hay của bà lão gần đất xa trời dành cho đứa bé đã mất hoàn toàn trí nhớ. Mọi người hay so phim này với Forrest Gump, đoạn "biết tin có con", hình ảnh con chim ruồi vs cái lông chim, chiến tranh,... Đúng là Button không thể so với Gump về mức độ epic (sử thi), diễn xuất của Pít cũng không thể so sánh với diễn xuất của Hanh, nhưng câu chuyện tình yêu của Bất tơn thì Găm không có được, và cũng ít phim nào năm nay có được mối tình đẹp và xúc động đến thế. Nhiều người nói "mối tình đó không thật", thì đúng là cả bộ phim có "thật" đâu, "curious case" kia mà. Câu chuyện về người đàn ông 7 lần bị sét đánh cứ lặp đi lặp lại trong phim có lẽ cũng để nhắc nhớ người xem về cái "thật thật ảo ảo" của Bất tơn, liệu có đúng ông ta bị sét đánh tới 7 lần hay không, chẳng nhẽ trên đời lại tồn tại những sự trùng hợp kì lạ đến mức ấy? Chi tiết này làm mình nhớ tới Magnolia, một phim cũng "ảo ảo" với nội dung là những mắt xích vô hình nối số phận của những con người xa lạ lại với nhau, giúp họ biểu lộ một thứ tưởng như đã chết, tưởng như xa xỉ - tình yêu (với người yêu, với người thân, với cuộc sống...). Mối tình của Benjamin và Daisy trong phim thật đẹp, nó không chỉ là tình cảm nam nữ, mà còn là tình cảm của hai con người luôn gần gũi bên nhau ngay cả khi họ cách xa nhau hàng nghìn km, nó cũng giống những điệu nhảy của Daisy, nó đẹp và thanh thản một cách lạ thường.

À phim có mấy đoạn hẫng, có thể cũng là chủ ý của Fincher. Mấy năm sau khi Daisy bị gẫy chân, cô đã bỏ đi đâu để rồi trở về có thể sống bình yên với lớp dạy nhảy mà không (hiếm thì đúng hơn) đau đớn bởi giấc mơ tan vỡ? Mấy năm "cuối đời" cậu bé Benjamin đã lưu lạc nơi đâu, những ý nghĩ cuối cùng trong đầu "cậu bé" trước khi trí nhớ bị xóa nhòa là gì? Nói chung mặc dù không phải bộ phim hoàn chỉnh nhưng cảm giác Bất tơn để lại cho người xem nhiều băn khoăn, suy ngẫm. Chả bù cho Con chó triệu đô xem xong exciting được mấy phút vì cái bài Dăng hô sau là đâu lại vào đấy . We'll see which film will be remembered.

Phim này có một chi tiết lý thú là Cate Blanchett, người thủ vai vợ anh Pít thì trước đó cũng đã từng đóng vai vợ anh Pít trong bộ phim vào loại xuất sắc nhất của anh này là Babel, còn Julia Ormond, người thủ vai con anh Pít thì lại chính là ... người yêu anh Pít trong "Legend of the Fall'' aka. "Huyền thoại một cái thác" aka. "Huyền thoại một cú ngã"!

Thích cái poster ở trên, có câu hay:

"We are defined by opportunities, even the ones we miss."

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire