Dạo này chuyển về xem phim kinh điển, thứ nhất là để "nâng cao dân trí", thứ hai là dễ kiếm DVD ở thư viện hơn (thay vì phải đi down, mà thời gian down giờ không còn nhiều). Mới xem "Amadeus" của Milos Forman (bản Director's Cut), Oscar Phim hay nhất năm 1984. Cảm nhận chung là buồn xơ xác. Mozart và vợ chẳng khác gì hai đứa trẻ giữa cuộc đời đầy bon chen và bội bạc, bi kịch hơn nữa là tài năng xuất chúng của Mozart không được xã hội Wien thừa nhận, mỗi vở opera tuyệt tác của ông ra đời chỉ công chiếu được vài ba buổi trong tiếng vỗ tay lẻ tẻ rồi bị xếp vào xó. Có lẽ đó là nỗi đau lớn nhất đời của Mozart, ông chẳng cần cuộc sống giàu sang, ông không màng tới danh vọng, "đứa trẻ Mozart" chỉ cần một điều duy nhất, đó là lời khen thực lòng từ phía khán giả dành cho các tác phẩm vĩ đại của ông, và oái oăm thay, khán giả trung thành nhất, người hiểu được đầy đủ nhất giá trị vượt thời đại của những "Cây sáo thần", "Don Giovanni", "Đám cưới Figaro" lại chính là kẻ thù ghét ông nhất, kẻ sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để nhấn chìm cuộc đời và tên tuổi nhà soạn nhạc - Salieri. Mình thích cách Forman xây dựng hình ảnh Mozart-một thiên tài của mọi thiên tài nhưng cũng nhiều khiếm khuyết như mọi người bình thường khác, Constanze Mozart cũng là một hình ảnh đặc sắc, một cô gái ngây thơ, thậm chí là quá thiếu sự thông minh cần thiết của một người vợ thiên tài, nhưng khó có ai có thể ghét Constanze, bởi một lẽ cô yêu thương Mozart hết mực, một tình yêu chân thành không xuất phát từ danh tiếng hay tài năng của nhạc sĩ, không phai nhạt cho dù cuộc sống của hai người mỗi ngày một khó khăn.
Nhạc phim của "Amadeus" thì khỏi bàn, hào hùng và cực kì cảm động, bên cạnh đó thì những cảnh trích từ các vở opera của Mozart đều được thiết kế hết sức công phu và làm toát lên được sự khác biệt của Mozart đối với Salieri, trích đoạn hay nhất có lẽ là của Don Giovanni với những câu hát bi ai như bộc lộ tâm trạng của Mozart khi người cha của ông nhắm mắt mà không được thấy đứa con thân yêu thành đạt. Có lẽ hiếm bộ phim nào mà phần nhạc đóng góp được nhiều vào việc tạo dựng cao trào như "Amadeus", đặc biệt là ở cuối phim với những nốt nhạc thống thiết của bản "Khúc nguyện cầu" ("Requiem"). Forman quả thực là một đạo diễn bậc thầy, cũng với một đề tài về số phận con người dù trong lúc cùng khốn vẫn giữ cho mình niềm tin vào cuộc đời mà không khí điện ảnh của "One Flew Over the Cuckoo's Nest" và "Amadeus" lại khác hẳn nhau. Tuy nhiên thì cả hai đều có một điểm chung, chúng đều là những kiệt tác điện ảnh.
Nhạc phim của "Amadeus" thì khỏi bàn, hào hùng và cực kì cảm động, bên cạnh đó thì những cảnh trích từ các vở opera của Mozart đều được thiết kế hết sức công phu và làm toát lên được sự khác biệt của Mozart đối với Salieri, trích đoạn hay nhất có lẽ là của Don Giovanni với những câu hát bi ai như bộc lộ tâm trạng của Mozart khi người cha của ông nhắm mắt mà không được thấy đứa con thân yêu thành đạt. Có lẽ hiếm bộ phim nào mà phần nhạc đóng góp được nhiều vào việc tạo dựng cao trào như "Amadeus", đặc biệt là ở cuối phim với những nốt nhạc thống thiết của bản "Khúc nguyện cầu" ("Requiem"). Forman quả thực là một đạo diễn bậc thầy, cũng với một đề tài về số phận con người dù trong lúc cùng khốn vẫn giữ cho mình niềm tin vào cuộc đời mà không khí điện ảnh của "One Flew Over the Cuckoo's Nest" và "Amadeus" lại khác hẳn nhau. Tuy nhiên thì cả hai đều có một điểm chung, chúng đều là những kiệt tác điện ảnh.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire