some quotes....

I just want to tell you, I'm the one who was supposed to take care of everything. I'm the one who was supposed to make everything okay for everybody. It just didn't work out like that. And I left. I left you... And now, I'm an old broken down piece of meat... and I'm alone. And I deserve to be all alone. I just don't want you to hate me.

-Randy 'The Ram' Robinson, The Wrestler

mercredi 13 mai 2009

Đường Kách Mệnh aka. Revolutionary Road (2008)


"I'm the King of the World"

Mười hai năm trước, Kate Winslet và Leonardo DiCaprio làm cả thế giới xúc động vì mối tình tuyệt vọng và niềm tin của đôi tình nhân vào tương lai. Hai người trẻ ấy sống với hy vọng sẽ trở thành "một ai đó khác biệt", hệt như khi họ đứng trên mũi con tàu khổng lồ Titanic, khi ấy chính họ mới là chủ nhân của thế giới, của cuộc sống.

"Our whole existence here is based on a great premise that we're special and superior of the whole things, but we're not, we're just like everyone else"

Mười hai năm sau, Kate và Leo lần đầu tái ngộ. Lần này họ cũng yêu nhau, và định mệnh thậm chí còn cho họ cơ hội làm đám cưới, có hai đứa con, có một căn nhà nhỏ xinh bên phố Revolutionary Road, nơi Kate ngày ngày chờ chồng đi làm về với nụ cười rạng rỡ trên môi. Nhưng giờ đây, họ đã nhận ra sự thực phũ phàng của cuộc sống - họ không còn là những người khác biệt. Mỗi ngày bóng complet xám của Leo nhòa đi trong hàng vạn những con người lên xuống bến tàu và công sở, Kate cùng ngôi nhà dưới tán cây của cô cũng mất dạng bên cạnh những ngôi nhà và những người đàn bà-nội-trợ-và-chờ-chồng khác cùng con phố. Cuộc sống khắc nghiệt khiến giấc mơ trở thành diễn viên của Kate dang dở với một vở diễn thất bại, khiến Leo phải chọn một công việc nhàm chán đến cùng cực ở hãng Knox. Bước ngoặt đến với đôi vợ chồng vào đúng ngày sinh nhật thứ 30 của Leo, khi vợ anh chợt nhận ra rằng họ hoàn toàn có cơ hội vứt bỏ mọi thứ để sang Paris - xứ sở nơi mà theo Leo, mọi người SỐNG thật sự, để "làm lại từ đầu", để Leo có thể tìm được con người đích thực của anh, tìm được ước mơ của anh, để Kate tìm lại được người đàn ông của cô - tạo vật đẹp đẽ nhất, tuyệt vời nhất trên thế giới chỉ bởi một lẽ đơn giản, anh là một người đàn ông.

"Don't you know, you're the most beautiful and wonderful thing in the world. You're a man!"

Và rồi Leo đồng ý. Chưa bao giờ người ta thấy ngôi nhà nhỏ bên phố Revolutionary Road ấy tràn ngập tia sáng hạnh phúc đến thế. Leo đã trở thành chính anh - một người khác biệt, một người có lẽ sống của mình, giữa đám đông áo xám nơi ga tàu và công sở, về phần mình, Kate trở thành người đàn bà xinh đẹp hơn bao giờ hết, với tôi, có lẽ đó là những giờ phút xinh đẹp nhất của Kate trên màn ảnh, vượt qua cả cái vẻ đẹp thiếu nữ của Kate năm xưa trong Titanic.

Nhưng cuộc sống chẳng bao giờ dễ dàng như thế, nhất là cuộc sống những năm đầu sau chiến tranh, khi người ta cần kỉ luật, cần đóng góp, cần hy sinh, nhiều hơn là những thứ "phù phiếm" như "hy vọng", "ước nguyện bản thân". Người duy nhất hiểu được ước mơ "kỳ quái" của vợ chồng Kate-Leo là một kẻ ... điên - John, một tiến sĩ Toán từng có vấn đề về tâm lý từng bị sốc điện tới 36 lần đến nỗi mà trong đầu anh chẳng còn chút "Toán" nào, thay vào đó chỉ là những suy nghĩ và lời nói thẳng thắn mà người đời coi là "lời lẽ của kẻ điên". Và rồi Leo bất ngờ được thăng chức, còn Kate bất ngờ có mang. Họ sẽ chọn con đường nào cho cuộc sống? Con đường cách mạng cho bản thân hay Revolutionary Road với căn nhà mãi mãi nhỏ xinh và những người hàng xóm mãi mãi an phận...

Revolutionary Road đánh dấu lần đần tiên cặp Kate-Leo tái hợp kể từ Titanic, cũng là lần đầu tiên Kate hợp tác với chồng - Sam Mendes, người ở tuổi 34 đã giành giải Oscar với phim đầu tay American Beauty. Revolutionary Road về nhiều khía cạnh có thể coi như một "American Beauty Part 2", cũng về cuộc sống của một gia đình Mỹ bình dị, cũng về vẻ đẹp và nỗi đau của những con người Mỹ bình dị, cũng là bi kịch của một con người bình thường nhưng luôn ấp ủ giấc mơ trở thành "một ai đó". Phim chứng kiến diễn xuất dung dị nhưng xuất sắc tuyệt vời của Kate, chất giọng Anh, ánh mắt, khuôn mặt hơi xương xương và cả dáng vẻ thiếu phụ của cô đều ánh lên một cái gì đó đẹp, rất đẹp, nhưng buồn bã, ẩn chứa bi kịch. Hy vọng ở lần thứ 6 đề cử (gần như chắc chắn) giải Oscar này, Kate sẽ có tượng vàng của riêng mình. Leo thì vẫn diễn tốt thế, nhưng anh chưa thoát được khỏi khuôn hình của một người đàn ông "tốt tính nhưng nóng nảy" từ Gangs of New York. Cũng thông cảm cho Leo vì phim này có lẽ Sam Mendes muốn dành cho vợ của mình, vai April của Kate là trung tâm của mọi cảnh phim, những cảnh tươi sáng nhất, những cảnh buồn bã nhất, ở đâu người ta cũng thấy bóng hình của April, màu sắc của April.

Với cá nhân tôi thì Revolutionary Road mang lại nhiều cảm xúc đặc biệt, nó không chỉ là một bộ phim hay với cái kết hay và hai diễn viên tôi yêu thích, nó còn là những suy tư về cuộc sống mà tôi đã từng gặp, và rất có thể mai đây thôi sẽ lại gặp. Đã từng hy vọng mình có thể trở thành "một ai đó", làm những thứ mình thực sự yêu thích, sống một cuộc đời "đầy đủ" theo đúng nghĩa của nó, liệu rồi đây tôi sẽ như Leo hoặc Kate? Liệu tôi còn có thể tìm ra một con đường cách mạng cho mình?

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire