Phải nói là mình rất thích phim này! Cái tên Darren Aronofsky làm mình hơi sợ vì Requiem for a Dream mang màu sắc psy ảo giác quá. Tuy nhiên The Fountain "ít" psy hơn, không hiểu sao đọc phê bình phim người ta cứ cắt ra làm 3 câu chuyện, mình chỉ thấy 1, câu chuyện của hiện tại, câu chuyện của tình yêu sự sống và học cách đón nhận cái chết. Rachel Weisz thì quá xinh, quá hấp dẫn và thể hiện quá tốt vai diễn của một con người-cận-kề-cái-chết yêu đời, qua đôi môi, qua ánh mắt của cô, chỉ có tình yêu cuộc sống, người xem có lẽ cũng như anh "Hulk" Jackman, chẳng ai muốn cô phải chết. Nhưng cái chết không phải "là một bệnh dịch", nó là định mệnh không ai tránh nổi, Weisz cũng thế, và Jackman cũng phải học cách chấp nhận như thế.
Âm thanh và nhạc phim quá xuất sắc, chỉ đơn giản như tiếng khóc trẻ thơ nho nhỏ khi Jackman được thông báo rằng con khỉ Donovan đã được chữa lành, tinh tế vô cùng.
Thực sự không thể hiểu nổi vì sao phim này thất bại về mặt thương mại và phê bình đến thế, không thể hiểu nổi!
Âm thanh và nhạc phim quá xuất sắc, chỉ đơn giản như tiếng khóc trẻ thơ nho nhỏ khi Jackman được thông báo rằng con khỉ Donovan đã được chữa lành, tinh tế vô cùng.
Thực sự không thể hiểu nổi vì sao phim này thất bại về mặt thương mại và phê bình đến thế, không thể hiểu nổi!
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire