The Tournament chỉ là một B movie, thể loại tôi ít khi đụng tới vì sợ ... tốn thời gian, nhưng lần này là ngoại lệ vì The Tournament vay mượn (hay ăn cắp? whatever) ý tưởng từ một tác phẩm tôi rất yêu thích, Battle Royale. Tương tự Battle Royale, The Tournament (bản tiếng Pháp nghe máu me hơn nhiều - Tournoi de la mort - Cuộc đấu tử thần) lấy thời gian ở tương lai gần khi xã hội trở nên hỗn loạn vì khủng bố, chém giết và chế độ toàn trị (totalitarianism). Cũng như rất nhiều phim 1984ish (dòng phim lấy ý tưởng từ tiểu thuyết 1984 của George Orwell) khác, The Tournament lấy bối cảnh là nước Anh, ở đó mọi hoạt động của người dân đều bị theo dõi chặt chẽ bởi hệ thống camera theo dõi (CCTV, viết tắt đúng như Đài truyền hình trung ương Trung Quốc) đặt ở mọi nơi, mọi chỗ (kể cả phòng tắm, nhưng lại trừ .... nhà thờ?!). Cứ bảy năm, một ông trùm cá cược có tên Powers lại đứng ra tổ chức cuộc thi có tên The Tournament. Format của cuộc thi như sau: 30 sát thủ hàng đầu thế giới được tập trung lại trong một thành phố, họ được gắn một con chíp có hình viên đạn trong bụng để định vị cho hội cá cược cùng các thành viên còn lại của cuộc đấu, trong vòng đúng một ngày các sát thủ phải ... giết nhau để làm sao chỉ còn đúng một người thắng cuộc, người đó sẽ nhận được giải thưởng 10 triệu USD, nhưng nếu hết một ngày mà vẫn còn trên 2 người sống sót, viên đạn gắn trong người họ sẽ nổ tung. Tóm lại là hoàn toàn tương tự như Battle Royale, chỉ có thay vào chỗ một lớp học là một nhóm sát thủ, vì vậy tính máu me bạo lực sẽ cao hơn nhiều trong khi yếu tố tình cảm sẽ được giảm thiểu. Một điểm khác biệt nữa trong The Tournament là sự xuất hiện của vị cha cố say xỉn, ông ta nhỡ uống nhầm một cốc cà phê có chứa viên đạn mà tay sát thủ người Pháp vừa tự mổ bụng để tháo ra, vì vậy bất đắc dĩ ông cha sứ lại phải đóng vai tay sát thủ thứ 31 của The Tournament. "Ở hiền gặp lành", cha cố gặp ngay được em gái Trung Quốc xinh đẹp nhưng tài nghệ giết người siêu hạng có tên Lai Lai Zhen (Trịnh Lai Lai) và được em thương mến bảo vệ.
The Tournament có phần mở đầu khá hứa hẹn, tuy là phim có kinh phí thấp nhưng các cảnh hành động được thực hiện gọn, đẹp mắt, máu me ê hề, nhóm sát thủ trung tâm được khắc họa khá đặc sắc, mỗi người mỗi vẻ, gợi được sự tò mò trong khán giả xem ... ai sẽ chết trước, và chết như thế nào (đương nhiên với B movie thì hai nhân vật chính - cha cố và em gái Tàu, sẽ sống đến cuối cùng). Nhóm sát thủ này, bên cạnh em Lai Lai Zhen ở trên, gồm có một sát thủ da đen người Mỹ (Ving Rhames của Pulp Fiction), người chiến thắng The Tournament của bảy năm trước nay quay lại để trả thù cho người vợ vừa bị giết, một tay sát thủ trẻ tuổi người Mỹ khác cực kì tàn bạo và mắc bệnh nghiện giết người, một cao thủ parkour người Pháp cực kì thông minh-người duy nhất biết mổ bụng lôi viên đạn ra và cuối cùng là một tay người Nga cao to lừng lững nhưng cực kì lanh lẹ, giỏi võ. Người đáng chú ý nhất trong đám sát thủ là tay sát thủ người Pháp, diễn viên thủ vai này có tên Sébastien Foucan, một trong hai người sáng lập môn phái parkour. Đây là môn phái võ Pháp đặc trưng bởi các pha nhào lộn trên mái nhà, leo tường, nhảy vượt chướng ngại vật,... Ở nước ngoài thì parkour có lẽ được biết tới rộng rãi nhất thông qua các pha hành động đầu phim Casino Royale (mà Foucan chính là người thể hiện) hay ít nổi hơn (nhưng đặc sắc hơn) là trong Banlieue 13. Không hổ danh là "sư tổ" parkour, các pha hành động của Foucan trong The Tournament cực kì sáng tạo, đẹp mắt và (trông) rất thật, trong đó trường đoạn đuổi nhau cùng xe cảnh sát hoàn toàn có thể đánh giá là xuất sắc hơn trường đoạn đuổi nhau trên mái nhà nổi tiếng của The Bourne Ultimatum. Các pha hành động của những diễn viên còn lại đương nhiên thua kém Foucan nhiều lần, tuy vậy các pha bắn nhau máu me của phim (mindless shooting) cũng đủ khiến khán giả "sướng mắt" và gợi nhớ lại những phim hành động "tinh tuyền" vào thời thập niên 80, đầu 90 của những Nico (à quên Steven Seagal), Bruce Willis hay Sylvester Stallone.
Phần cuối của The Tournament cũng còn một số pha hành động rất đẹp mắt khác, trong đó pha truy đuổi giữa chiếc xe chở hóa chất của tay sát thủ da đen với xe bus hai tầng của em gái Tàu và anh cha sứ khiến tôi khá ngạc nhiên vì mức độ "hoành tráng" và thiết kế công phu của nó, kinh phí của một B movie mà hiệu quả lại không kém bất cứ một blockbuster nào của Hollywood (The Tournament là phim Anh). Tuy nhiên thì ai chờ đợi một remake của Battle Royale thì chắc chắn sẽ phải thất vọng rất nhiều lần vì The Tournament. Tất cả những ý nghĩa được lồng bên trong các pha bắn giết ở Battle Royale đều bị vứt bỏ ở The Tournament, thay vào đó là một thứ triết lý rẻ tiền xoay quanh ông cha cố mồm luôn lải nhải "tha thứ, tha thứ". Các yếu tố này đã kéo The Tournament về đúng vị trí của nó, một B movie nhảm và mang tính giải trí giết thời gian thuần túy. Tất nhiên vẫn phải khẳng định rằng trong dòng phim hành động thì The Tournament vẫn là một phim xem rất khá, đặc biệt với những ai đã chán ngán những phim hành động nửa mùa pha chất sến hiện nay và muốn quay lại với dòng phim hành động truyền thống từng phổ biến hơn 20 năm trước.
Phim 1984-ish hay nhất gần đây là Children of Men. Phim tui thích nhất trong năm 2006 (hơn cả The Departed).
RépondreSupprimerPhim này có trong máy nhưng chưa coi. Coi điểm trên imdb thì thấy trên 7 nên chắc cũng sẽ coi :D. Đọc sơ sơ thì thấy đúng kiểu cult. Phim B kiểu này hơi bị hay hơn phim A nhiều :P
RépondreSupprimerPhim này khá lắm đấy, mỗi tội hơi chuối đoạn cuối một tẹo thôi. Chính ra B movie kiểu này style thoải mái hơn nhiều blockbuster nên khán giả xem còn thấy hấp dẫn và bất ngờ, nói đến đây tự dưng nghĩ đến quả Transformers 2, nhảm quá thể đáng =))!
RépondreSupprimerVẫn tiếc là phim này bắt chước Battle Royale 2 nửa mùa quá, ít ra thì cũng mô tả thêm vài thằng sát thủ và vài vụ chém giết nữa thì hay hơn, phim kiểu này thì kéo từ 1h30 lên 2h thì khán giả chỉ càng sướng chứ sao :p!
Mà tôi đoán là Liên Xô sụp đổ rồi nên mấy kịch bản 1984ish không còn được ưa chuộng nữa, chứ ngay thời thập niên 80 đã có đầy những Blade Runner, Brazil, 1984,... chưa kể những phim pure action lấy bối cảnh kiểu đó.
RépondreSupprimerTôi cũng nghĩ tạng ông Sirius thể nào cũng hợp với Children of Men, tiếc là đại đa số khán giả không nghĩ được thế nên cái phim đấy ế chổng vó =))! Giờ là The Time that We're watching superheroes movie rồi, nản lắm!
Đã coi cái bài review Children of Men của bạn Grenouille. Hay quá ko biết comment thế nào hihi. Phim này là favorite của tớ chắc của cả thập niên 2000s. Thích quá nên không biết review thế nào luôn.
RépondreSupprimer