some quotes....

I just want to tell you, I'm the one who was supposed to take care of everything. I'm the one who was supposed to make everything okay for everybody. It just didn't work out like that. And I left. I left you... And now, I'm an old broken down piece of meat... and I'm alone. And I deserve to be all alone. I just don't want you to hate me.

-Randy 'The Ram' Robinson, The Wrestler

mardi 9 mars 2010

An Education (2009), Bright Star (2009)


Một bộ phim nhẹ nhàng về tuổi mới lớn. Nội dung phim có khá nhiều cliché nhưng cách xử lý đơn giản cùng diễn xuất nhẹ nhõm, tự nhiên của các diễn viên (đặc biệt là Carey Mulligan trong vai Jenny và Alfred Molina trong vai bố Jenny) đã giúp phim trở nên dễ xem nhưng vẫn cảm động và giữ được triết lý về thời điểm "vào đời" của một cô gái mới lớn với những lựa chọn khó khăn (và dễ sai lầm) về cuộc sống. Tôi đặc biệt thích cách bộ phim truyền tải thông điệp về sự quan trọng của gia đình, nơi những ông bố, bà mẹ tuy không phải lúc nào cũng hành động chính xác nhưng họ luôn hành động xuất phát từ tình yêu thương và sự lo lắng cho con cái, một điều không phải cô, cậu học trò nào ở cái tuổi 18 cũng có thể hiểu được. An Education còn có phần générique (opening credit) đầu phim rất ấn tượng, hoàn toàn có thể so sánh được với phần générique của Catch Me If You Can.


Một bộ phim tuyệt vời khác của mùa phim Cannes 2009. Bright Star là bộ phim về mối tình giữa cô thiếu nữ 18 tuổi Fanny Brawne và nhà thơ không gặp thời John Keats, xen kẽ là những vần thơ đẹp đẽ nhưng bi thương của Keats - một trong những tên tuổi lớn nhất của thơ ca lãng mạn Anh. Mối tình của Fanny và Keats là một mối tình tuyệt vọng khi Keats, với thể trạng yếu đuối và gia cảnh cực kì khó khăn, không thể đáp lại mối tình đầu của cô gái mà anh yêu. Tuy nhiên Bright Star lại là một bộ phim lôi cuốn người xem (và dễ xem) vì nó quá đẹp, đẹp từ những cảnh quay đủ mọi sắc màu về nước Anh, đẹp từ tấm lòng nhân hậu, chân thật, vị tha của từng nhân vật, và tất nhiên đẹp từ phần thoại thi vị lấy cảm hứng từ những thi phẩm của Keats. Tôi cảm thấy bất ngờ vì một bộ phim "toàn người tốt" như Bright Star lại có thể lôi cuốn đến thế, có lẽ vì cái nền u ám của mối tình Fanny-Keats đã giúp cách ứng xử của từng nhân vật trở nên đẹp đẽ hơn, ngay cả nhân vật "xấu" nhất phim - Charles Brown cũng lại là một người hết lòng vì bạn bè, và khi không thể hết lòng vì Keats, Brown đã thốt lên những lời đau đớn nhưng không thể đẹp hơn về tình bạn của họ. Cảnh quay của Bright Star được nữ đạo diễn Jane Campion trau chuốt và lựa chọn một cách tinh tế, tôi chưa từng thấy một bộ phim nào mô tả thiên nhiên nước Anh đẹp như bộ phim này với cánh đồng hoa tím, những cánh rừng xơ xác mùa đông, tuyết trắng, và rất nhiều những cảnh khác. Nói một cách ngắn gọn thì Bright Star là bộ phim quá đẹp để có thể bị bỏ qua.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire