
Ngoài việc nội dung không có gì đột phá, Happy Birthday còn có một điểm trừ khác là sử dụng quá nhiều cliché của phim sến Hàn Quốc (kể cả về chi tiết và cách kết phim). Diễn xuất của Cổ Thiên Lạc chỉ ở mức tạm được, Lưu Nhược Anh thì khá hơn, cô diễn có hồn vai Tiểu Mai, ngoại hình mảnh mai của cô rất phù hợp với nhân vật, và có lẽ Nhược Anh cũng không lạ gì dạng vai này vì cô từng đóng rất thành công một vai (hơi) tương tự trong Thiên hạ vô tặc. Tuy nhiên cả hai vẫn bị "lỡ cỡ" trong những cảnh phim đề cập tới giai đoạn Nam và Tiểu Mai là sinh viên, dù có phục trang và cố gắng diễn đến đâu thì Cổ Thiên Lạc và Lưu Nhược Anh cũng khó mà khiến người xem thấy họ là một cặp tình nhân sinh viên được. Điểm sáng của phim có lẽ là cách diễn đạt nội dung khá dung dị, gần gũi, không bị cường điệu hóa (trừ một trường đoạn rất nhỏ trên ô tô của Tiểu Mai-mà lẽ ra không nên có) khiến người xem (hay ít ra là tôi và "bạn xem", C.Hà) cảm giác như một phần tình cảm của họ đang được Tiểu Mai, được Nam bộc lộ trên màn hình. Vì thế mà tuy nhiều cliché và thuộc dạng "kết cục đoán được" nhưng phim xem vẫn dễ chịu và để lại chút dư âm gì đó trong lòng mỗi người-trong đời ai chẳng một lần yêu và hối hận, nhưng dù thành hay bại thì kỉ niệm về tình yêu vẫn nên là chút gì đó đẹp đẽ trong kí ức chúng ta. Âu đó cũng là ý nghĩa của một bộ phim vì khán giả, thật may là Happy Birthday đã làm được.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire