Dán mác Tony Scott, The Taking of Pelham 123 đương nhiên là một phim hành động kiểu truyền thống - thể loại sở trường của Scott. Phim có sự góp mặt của hai "ông lớn" còn sót lại của dòng phim này từ thập niên 1990, đó là John Travolta, hiển nhiên chuyên đóng vai ác, và Denzel Washington-"khách quen" của Tony Scott, hiển nhiên "chuyên trị" vai chính diện. Phim của Tony Scott khó có thể liệt vào hàng hay, đột phá nhưng vẫn luôn lôi cuốn được khán giả nhờ cốt truyện nhanh, các cảnh hành động dứt khoát, không có quá nhiều pha cliché, lạm dụng kĩ xảo hoặc pha trò rẻ tiền như phim của Michael Bay. The Taking of Pelham 123 cũng không thiếu những ưu điểm trên, cũng có nghĩa là nó vẫn không thoát ra được khỏi khuôn mẫu của dòng phim hành động cổ điển. Thậm chí nếu so sánh với phim hành động liền trước đó của Scott là Déjà Vu thì The Taking of Pelham 123 còn không thông minh và có cốt truyện lắt léo bằng. Denzel Washington vào vai Garber, một nhà quản lý hệ thống giao thông công cộng ở New York (NTA) bị "đày" xuống ngồi bàn điều khiển hệ thống tàu điện New York do dính vào một vụ nghi hối lộ. Vào một ngày "xấu trời", Garber gặp phải một vụ bắt giữ con tin xảy ra trên chuyến tàu số 123 chạy qua bến Pelham, âm mưu này do Ryder (John Travolta), một tay tội phạm tinh quái và am hiểu thành phố New York, sắp đặt. Có cảm tình với Garber, Ryder chọn anh làm người thương thuyết duy nhất với yêu cầu chính quyền thành phố rút 10 triệu USD để đổi lấy tính mạng của 17 con tin. Theo "thông lệ đòi tiền chuộc", sau 1 tiếng mà tiền chưa tới nơi thì cứ một phút muộn,, Ryder sẽ giết một con tin.
The Taking of Pelham 123 khá giống với Inside Man về mặt cốt truyện và nhân vật, Washington vẫn là người đàm phán của Clive Owen thông minh được thay thế bằng Travolta còn tinh quái và máu lạnh hơn nhiều lần. Tuy nhiên cần phải nói lại một lần nữa rằng The Taking of Pelham 123 có kịch bản hơi yếu, thiếu thông minh, phim có rất nhiều chi tiết vụn mà lúc giới thiệu thì tôi tưởng sẽ ảnh hưởng lớn tới diễn biến phim, cuối cùng hóa ra lại chỉ là những chi tiết cliché nhỏ nhặt (cái máy tính mở của cậu thanh niên trên tàu, Garber ngắm NYC từ trên không trung - trademark của Tony Scott!) hoặc thậm chí còn không được sử dụng tới nơi tới chốn (thị trưởng NYC phát hiện ra bộ mặt thật của Ryder). Phim vì thế mà tuy xem khá nhanh, hấp dẫn, không bị buồn ngủ (thương hiệu của Scott, đương nhiên) nhưng lại "nhạt", không có cao trào kịch tính vả rời rạc, đặc biệt là ở những phút cuối. Điểm kéo lại duy nhất cho bộ phim là hai ngôi sao chính, đây đều là những vai "thuộc làu làu" của Travolta và Washington và cả hai đã không làm người xem thất vọng, họ diễn rất có uy lực và cuốn hút khán giả, đặc biệt là đoạn phim stand-off ở cuối phim giữa Garber và Ryder khi Travolta thể hiện xuất thần sự bất cần pha chút đau đớn của Ryder trong khi Washington cũng thành công không kém trong việc bộc lộ tâm trạng do dự của một người chưa từng cầm súng giết người. Nhìn chung như mọi phim khác của Scott (trừ Man on Fire hay Enemy of the state), The Taking off Pelham 123 chỉ đủ để người xem giải trí trong chốc lát rồi lại lãng quên.
The Taking of Pelham 123 khá giống với Inside Man về mặt cốt truyện và nhân vật, Washington vẫn là người đàm phán của Clive Owen thông minh được thay thế bằng Travolta còn tinh quái và máu lạnh hơn nhiều lần. Tuy nhiên cần phải nói lại một lần nữa rằng The Taking of Pelham 123 có kịch bản hơi yếu, thiếu thông minh, phim có rất nhiều chi tiết vụn mà lúc giới thiệu thì tôi tưởng sẽ ảnh hưởng lớn tới diễn biến phim, cuối cùng hóa ra lại chỉ là những chi tiết cliché nhỏ nhặt (cái máy tính mở của cậu thanh niên trên tàu, Garber ngắm NYC từ trên không trung - trademark của Tony Scott!) hoặc thậm chí còn không được sử dụng tới nơi tới chốn (thị trưởng NYC phát hiện ra bộ mặt thật của Ryder). Phim vì thế mà tuy xem khá nhanh, hấp dẫn, không bị buồn ngủ (thương hiệu của Scott, đương nhiên) nhưng lại "nhạt", không có cao trào kịch tính vả rời rạc, đặc biệt là ở những phút cuối. Điểm kéo lại duy nhất cho bộ phim là hai ngôi sao chính, đây đều là những vai "thuộc làu làu" của Travolta và Washington và cả hai đã không làm người xem thất vọng, họ diễn rất có uy lực và cuốn hút khán giả, đặc biệt là đoạn phim stand-off ở cuối phim giữa Garber và Ryder khi Travolta thể hiện xuất thần sự bất cần pha chút đau đớn của Ryder trong khi Washington cũng thành công không kém trong việc bộc lộ tâm trạng do dự của một người chưa từng cầm súng giết người. Nhìn chung như mọi phim khác của Scott (trừ Man on Fire hay Enemy of the state), The Taking off Pelham 123 chỉ đủ để người xem giải trí trong chốc lát rồi lại lãng quên.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire