Phim này hay nhất trong số mấy phim xem thời gian gần đây. Phim rất ngắn (chỉ có 81 phút - độ dài thông thường của phim thương mại là 100-120 phút) nhưng xem rất nặng nề, vì nó nói về một vụ thảm sát học đường. Phần lớn bộ phim là hình ảnh cuộc sống học đường của nhiều nhân vật khác nhau. Gus Van Sant thực hiện những hình ảnh đó chân thực đến mức Elephant ở phần đầu không khác gì một bộ phim tài liệu về trường học, trong đó có những cậu học sinh thích chụp ảnh, những cô học sinh ưa làm đỏm, những nụ hôn học trò,... tức là một cuộc sống tràn ngập màu sắc. Thi thoảng đây đó người ta lại nghe thấy tiếng đàn, Xô-nát Ánh Trăng và Thư gửi Elise. Đó là hai bản nhạc yêu thích của ... thủ phạm vụ thảm sát, một cậu bé thông minh, chơi piano rất hay và thỉnh thoảng bị bạn bè bắt nạt ở trường. Cũng chính con người đó, ngón đàn đó, chỉ ít phút sau đã bình tĩnh ngắm bắn thẳng vào những người bạn đồng lứa của mình. Tại sao? Câu hỏi nhức nhối mà bộ phim bỏ lại cho người xem, cũng là câu hỏi mà nước Mỹ không bao giờ có thể trả lời. Nói tóm lại đây là một phim học đường quá hay, quá sâu sắc và ý nghĩa, nó xứng đáng với giải Cành cọ vàng giành được, và nó cũng xứng đáng hơn nhiều cái điểm 7.3 trên IMDb.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire